Được cô em gái vợ chăm sóc cả đêm, ngần và có chút cảm thấy tội lỗi. Liễu vẫn không ngừng dụi má vào Thu Hương như tỏ vẻ xin lỗi, Thu Hương đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc thơm ngát của nàng, nói: – Ừm… chị ngủ… thiếp… đi lâu không? – Chị sốt cao lắm, Được đứa em gái vợ phục vụ cả tuần lại mê mệt em gọi không tỉnh, em sợ… em… không biết làm sao… mới… mới gọi… Thu Hương gật đầu rồi ngắt lời nàng thều thào nói nhỏ: – Không sao! Chị không trách em! Liễu lúc này mới nhìn thấy chiếc nhiệt kế rơi bên gối, mừng rỡ nói: – Giảm còn hơn 38. 5 thôi! Chị… ơi… – Không sao!